Trang

2 tháng 2, 2012

Những "Quả bóng vàng" quái kiệt nhất lịch sử

Có rất nhiều những cầu thủ đoạt danh hiệu Quả bóng vàng theo cách không thể lý giải nổi và dưới đây là những Quả bóng vàng "quái kiệt" nhất trong lịch sử.



Năm 1963, Lev Yashin của ĐT Liên Xô và CLB Dynamo Moscow trở thành thủ môn đầu tiên đoạt “Quả bóng vàng”. Từ đó đến nay, vẫn chưa thấy thủ môn nào khác đoạt được danh hiệu này. Không những vậy, cũng chưa bao giờ người chiến thắng trong các giải thưởng của FIFA, tạp chí World Soccer hoặc giải “Onze vàng” là thủ môn.

Đấy chính là giá trị đáng chú ý nhất của Yashin - thủ môn mà cả thế giới công nhận là hay nhất trong lịch sử bóng đá, hoặc ít nhất là trong thế kỷ 20. Thời trẻ, Yashin còn chơi khúc côn cầu trên băng. Các danh hiệu quan trọng đầu tiên mà ông đoạt được là Cúp QG Liên Xô 1953 trong môn bóng đá và vô địch Liên Xô 1953 trong môn khúc côn cầu trên băng! Yashin đã là thủ môn khúc côn cầu trên băng hay nhất Liên Xô trước khi ông trở thành thủ môn bóng đá hay nhất Liên Xô!



Người ta cho rằng thủ môn là vị trí có “tuổi thọ” cao nhất trong môn bóng đá, kế đến là trung vệ (nói chung, đấy là những cầu thủ ít chạy và rất cần kinh nghiệm thi đấu). Nhưng cầu thủ già nhất từng đoạt “Quả bóng vàng” lại là một ngôi sao tấn công: Stanley Matthews, và đấy chính là chủ nhân của “Quả bóng vàng” đầu tiên.

Khi đoạt giải vào năm 1956, Matthews đã 41 tuổi. Khi ấy, ông vẫn đang là tuyển thủ Anh. Chơi bóng chuyên nghiệp từ năm 1932, mãi đến năm 1965, Matthews mới chia tay bóng đá đỉnh cao trong màu áo Stoke City. Khi ấy, ông vừa tròn… 50 tuổi.

George Best là một trong những “Quả bóng vàng” nổi tiếng nhất xưa nay. Những huyền thoại đoạt giải trước ông, như Bobby Charlton hoặc Eusebio, và cả sau ông, như Gianni Rivera, đều chưa bao giờ thực sự nổi tiếng từ trong đến ngoài sân cỏ như Best. Ông hốt bạc bằng các hợp đồng quảng cáo, từng cưới đến 2 hoa hậu, tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền vào xe hơi, rượu và gái đẹp… Nói tóm lại, đấy là mẫu siêu sao đầu tiên trong bóng đá thế giới. Chỉ có điều, vì là cầu thủ của ĐT Bắc Ireland quá tầm thường, Best chưa bao giờ xuất hiện trên sân cỏ EURO hoặc World Cup.



Giống Best, George Weah cũng là “Quả bóng vàng” chưa bao giờ dự World Cup. Lý do dễ hiểu: đội tuyển của ông chỉ là Liberia. Nếu như toàn bộ vinh quang của Best gắn với CLB M.U thì với Weah, đấy là Monaco, Paris SG, AC Milan và Chelsea. Weah từng được bầu là “Cầu thủ hay nhất châu Phi trong thế kỷ 20”.

Allan Simonsen không chỉ đoạt “Quả bóng vàng” năm 1977. Đây còn là cầu thủ duy nhất trong lịch sử bóng đá châu Âu từng ghi bàn trong trận chung kết ở cả 3 Cúp châu Âu. Trớ trêu thay, Simonsen lại chẳng bao giờ quan tâm đến vấn đề danh tiếng. Sau khi trở thành cầu thủ Đan Mạch duy nhất từng đoạt “Quả bóng vàng” (ở Moenchengladbach), Simonsen sẵn sàng khoác áo các đội bóng nhỏ như Charlton hoặc Vejle (vậy mà ông vẫn đoạt “Quả bóng đồng” năm 1983, dưới màu áo Vejle).



Người ta nói rằng loại cầu thủ như Simonsen không thực sự biết rõ mức độ nổi tiếng của mình, cũng chẳng biết cách khai thác giá trị thương mại của danh hiệu “Quả bóng vàng”. Ruud Gullit thì hơi khác một tí. Khi đoạt “Quả bóng vàng” 1987, ông tặng luôn cho Nelson Mandela - khi ấy còn đang ngồi tù ở Nam Phi. Giới hâm mộ Milan khi ấy phải hỏi Gullit xem Mandela là ai. Sau này, tổng thống Nam Phi Mandela nói: “Bây giờ, tôi có bạn bè trên khắp thế giới. Hồi tôi ngồi tù, Gullit là một trong vài người bạn hiếm hoi của tôi!”.

Nhấn vào Đây để tham gia khuyến mãi đặc biệt tại 12BET

By Unknown with

    • Popular
    • Categories
    • Archives